Thái Thụy Vy

Còn vương chút phấn hương


  Em đi rồi anh vùi vào gối khóc
  Mùi hương nồng từ tóc ngấm qua anh
Cõi hồn sâu quanh quẩn với quẩn quanh
Để năm tháng chợt buồn trong đuôi mắt
Yêu em thuở hành tinh vắng ngắt
Từ cô đơn em hiện đến trắng tinh
Cả đời người tìm mãi cội nhân sinh
Khi mất em mới biết mình hiện hữu
Em hữu hạn nên đời anh hoạn nạn
Yêu đến cùng đến tử biệt sinh ly
Yêu đến chết cuộc tình vào đoạn kết
Nếu hành tinh em ở hết ngây thơ
Anh xin em hương tóc để tôn thờ
Thương em mãi cuối bến bờ mộng mị.

   Thái Thụy Vy

Được bạn: Luật Đỗ đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Còn vương chút phấn hương"